Cảnh này khiến con ngươi Hô Diên Vô Hận co rút, nhìn chằm chằm.
Tra Hổ ở bên chậm rãi quay đầu nhìn chằm chằm phản ứng Hô Diên Vô Hận.
Hết nhóm tiểu tử này đến nhóm tiểu tử khác nhảy từ trên đỉnh núi xuống.
Trên mặt sông là mấy bè gỗ, mấy chục người đứng trên bè gỗ, Viên Cương đứng giữa đám đó đột nhiên gõ dùi trống, một tiếng thùng nện lên mặt trống.
Mấy chục người từ trên bè gỗ lập tức nhao nhao nhảy xuống nước, liều mạng bơi đến sườn núi, nhóm tiểu tử từ trên vách núi nhảy xuống sau khi tháo nút bên hông liền quay đầu nhảy xuống nước, bơi về phía bè gỗ.
Đám tiểu tử ướt sũng bò lên bờ nhanh chóng bắt lấy dây thừng treo ở vách núi, nhanh chóng leo lên vách núi.
Đám tiểu tử bơi tới bên cạnh bè gỗ nhanh chóng đứng vững trên bè gỗ đang trôi, đẩy bè gỗ ngược dòng nước liều mạng bơi lên thượng du.
Trên bè gỗ chỉ có một mình Viên Cương đứng thẳng tắp, dần ngược dòng bơi ra xa.
Trên vách núi dựng đứng, nhóm người leo lên vách núi cuối cùng nhanh chóng rút dây thừng, sau khi dây thừng rủ trên vách núi biến mất, bóng dáng đám tiểu tử trên vách núi cũng biến mất ở vách núi khác, không biết đi đâu.
“Phù!” Lúc này Hô Diên Vô Hận mới thở phù một hơi.
Nghe nói Viên Cương mang theo hỏa kế trong tiệm lên núi giày vò nên không nhịn được đến xem xét, muốn thử xem đang chơi trò gì, mấu chốt là người báo cáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564866/chuong-434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.