“Cái đó dễ thôi!” Ngưu Hữu Đạo gật đầu đồng ý.
Thấy hai người vừa gặp mặt còn thân thiết hơn cả nàng, trong lòng Hạo Thanh Thanh rất khó chịu, cũng không nhìn nổi Hô Diên Uy đắc ý trước mặt nàng nên nghe đến đây cuối cùng cũng phát tác. “Hô Diên Uy, ta ở đây, kinh thành từ lúc nào đến lượt ngươi là chủ rồi? Ngưu Hữu Đạo ngươi đừng nghe hắn, hắn ngoài thích dạo chơi thanh lâu, ngoài dẫn ngươi đến những nơi dơ bẩn kia thì chẳng đưa ngươi đi được chỗ khác đâu.”
Hô Diên Uy vừa định phát tác, ai ngờ Ngưu Hữu Đạo lại gật đầu nói: “Thanh lâu tốt, thanh lâu tốt, không biết cô nương nơi này phong tình như thế nào, Hô Diên huynh, nghe nói kinh thành có “Bạch Vân Gian” rất được, rất nổi tiếng, không biết tên tuổi và sự thực có tương xứng không?”
Chát! Hô Diên Uy đùi vỗ, mặt mày hớn hở đảm bảo: “Ngưu huynh yên tâm, đi Bạch Vân Gian đi, hôm nào ta sẽ sắp xếp!”
Hạo Thanh Thanh lập tức đầy vẻ khinh bỉ, Bùi Nương Tử bưng chén trà không nói, hai nam nhân công nhiên thảo luận chuyện đi chơi thanh lâu trước mặt các nàng nên nghe không hề thoải mái. Hắc Mẫu Đơn thì mỉm cười không nói, vì nàng biết Ngưu Hữu Đạo căn bản không phải loại người như vậy.
Ngưu Hữu Đạo nghe vậy thì lập tức nói với Hắc Mẫu Đơn: “Về sau Hô Diên huynh đến đây không được cản lại, bất kỳ lúc nào cũng có thể gặp ta!”
Hắc Mẫu Đơn cười trả lời: “Vâng, nhớ kỹ rồi!”
Hô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564857/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.