Hạo Thanh Thanh xuất hiện khiến cho Hô Diên Uy khá mất hứng, không muốn ở lại nữa, tức giận nói: “Rốt cuộc Ngưu Hữu Đạo kia có tới không?”
Hạo Thanh Thanh đang nhìn tứ phía, theo bản năng đáp lại: “Vẫn chưa đến.”
Hô Diên Uy quay lại nhìn nàng: “Sao ngươi biết hắn không tới? Ngươi nhận ra hắn sao?”
Hạo Thanh Thanh lại vui sướng khiêu khích hất cằm dương dương đắc ý nói: “Có ai như ngươi, bại hoại, tầm nhìn thấp kém, ngoài mấy tiện nhân ở thanh lâu ngươi còn có thể nhận ra được ai? Không sai, ngươi nghe kỹ cho ta, ta biết Ngưu Hữu Đạo này, còn cùng ăn cơm với hắn kia. Ngươi có ghen tỵ không?”
Thật hay giả? Hô Diên uy sửng sốt, rồi phì cười. Nữ nhân này làm sao quen Ngưu Hữu Đạo chứ? Y châm chọc: “Chịu phục, đương nhiên chịu phục. Ngươi là Công chúa, ta dám không phục sao?”
Nhưng thái độ của y chẳng chịu phục chút nào, rõ ràng đang châm chọc. Hạo Thanh Thanh lại nổi điên xù lông lên mắng: “Đồ râu mép kia, ngươi ăn nói kiểu gì đấy?”
“Ha ha!”
“Không được cười!”
“Có điều nào trong Vương pháp quy định ta không thể cười?”
Hạo Thanh Thanh rút chủy thủ bên hông ra muốn đánh y: “Để ta cạo lông mép giúp ngươi nhé!”
Nhưng Bùi nương tử sao có thể để cho nàng làm được điều này, chỉ ấn lên vai nàng một cái, nàng đã không thể động đậy rồi.
Mấy người cũng quen nhìn đôi oan gia này cãi cọ rồi, người quen ai cũng biết, hai vị này vừa gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564851/chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.