Hô Diên Uy la hét bảo giải tán còn mình thì vung tay đi trước, lúc đi dường như vẫn chưa hả giận, không thèm chào hỏi Viên Cương.
Viên Cương im lặng lắc đầu với một đội viên trong đám người, vị kia ngầm hiểu ngầm chào hỏi với những người khác rồi lục tục rút lui.
Sở dĩ Viên Cương tuyển ba trăm người cũng là cách che giấu, không phải người của hắn thì cũng để Hô Diên Uy tuyển đến hẵng nói, thật sự không cần, sau này muốn đá ra còn chẳng phải chỉ là chuyện một câu nói của hắn ta sao. Huống hồ cũng thực sự là cần có vài người khác để che giấu.
Hắn ta cũng không có ý định mang hết toàn bộ người của mình bên cạnh, trong tối cũng cần có người làm việc...
Bạch Vân Gian, Tô Chiếu đứng trên ban công nhìn mấy cô nương đang múa trong sân.
Tần Miên leo lên ban công, đi đến bên cạnh nàng nói: “Người cử đi điều tra đã về, tuyển người kết thúc rồi.”
Tô Chiếu: “Một Đậu hũ quán tuyển nhiều người như vậy làm gì, có bận rộn hơn nữa cũng không đến mức phải tuyển ba trăm người chứ?”
Tần Miên: “Nói là muốn mở từng điểm ở cả kinh thành để bán.”
Tô Chiếu lắc đầu: “Nhà quyền quý đúng là nhà quyền quý, bán quà vặt mà cũng làm lớn như vậy. Xem ra một năm Hô Diên Uy cũng kiếm được không ít. Tuyển người thế nào?”
Tần Miên cười nói: “Nhận người địa phương nhưng náo nhiệt lắm, nghe nói là có hơn vạn người, vì tuyển người, An Thái Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564843/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.