“Nhu cầu không cao, trong thời loạn lạc, sẽ không có mấy ai cần loại thuyền này, đương nhiên sẽ không có nhiều thợ thuyền chế tạo thuyền này. Cứ coi như là một trăm thuyền đi, với bất kỳ quốc gia nào, muốn chế tạo một trăm hải thuyền lớn như thế, chỉ sợ có dốc hết quốc lực cả năm cũng khó mà làm được. Thợ dạng này cũng có nghề riêng, dù ngài có kéo cả đống tu sĩ đến giúp cũng vô dụng, việc này không phải chỉ cần pháp lực cao thâm là làm được.
“Đạo gia, ta thấy vừa rồi Công Tôn huynh nói không sai. Khả năng cải tạo khoang thuyền là rất lớn, thợ mộc bình thường cũng có thể làm được, bớt dùng sức, cũng bớt phiền phức. Tạo ra thuyền lớn như vậy, mà nhiều như thế, chỉ hơi không để ý một chút thôi sẽ dễ dàng gây nên động tĩnh lớn, cẳn bản không thể giữ bí mật được. Đối phương hẳn sẽ không làm như vậy.”
Công Tôn Bố gật đầu: “Chính là lý do này!”
Ngưu Hữu Đạo lặng lẽ gật đầu. Hắn cũng cảm thấy Hắc Mẫu Đơn nói có lý. Hắn cũng hiểu chút đạo lý, chỉ là chưa từng tiếp xúc với thuyền biển nên không chắc chắn, nên mới cẩn thận hỏi kỹ thôi.
Giờ nghĩ lại, lúc trước mình chỉ nghĩ dùng hải vận vận chuyển chiến mã khá chắc chắn, không ngờ lại có nhiều chuyện phức tạp rắc rối như vậy. Hắn còn tưởng dễ tìm thuyền lắm.
Nghĩ một lát, hắn lại hỏi: “Các ngươi thấy các nước có được bao nhiêu thuyền lớn như vậy?”
Công Tôn Bố đáp: “Cái này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564835/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.