“Vậy chuyện của người Hiểu Nguyệt các là chuyện gì?” Hắc Mẫu Đơn nghi hoặc.
Ngưu Hữu Đạo cũng không trả lời. Sự việc khó bề phân biệt, khiến người ta không thể nhìn ra, hắn cũng không có cách nào giải thích. Nhìn qua thì không giống Hiểu Nguyệt các muốn ra tay đối phó hắn, cũng có khi nguyên nhân chỉ nằm ở vị “biểu tỷ” kia, nhưng hắn khó mà tưởng tượng được Hiểu Nguyệt các lại không biết chuyện của vị biểu tỷ đó làm. Nếu như không biết, tổ chức sát thủ này không khỏi quá thất bại đi.
Theo lý, chỉ cần không đắc tội cao tầng, hoặc uy hiếp hay xâm phạm đến lợi ích của tổ chức, tổ chức sát thủ này sẽ không tồn tại hận thù riêng tư.
Nói cho cùng, vẫn là hắn hiểu biết quá ít về tổ chức sát thủ này. Chân tướng của sự việc có lẽ chỉ nằm ở chỗ Thiệu Bình Ba và vị biểu tỷ của Hiểu Nguyệt các kia.
Nhưng có một điều mà hắn biết. Nếu Hiểu Nguyệt các thật sự muốn đối phó hắn, hắn có muốn tránh cũng tránh không được.
Nghĩ thông suốt điều này, Ngưu Hữu Đạo cười lạnh: “Nếu muốn đến thì cứ đến, ta tiếp hết là được.”
Quận thành ngoại thành quận Thanh Sơn đã oanh oanh liệt liệt được xây thêm.
Quận thủ phủ, bên ngoài Anh Vũ đường, một thân vệ kêu lên: Vương gia!”
Thương Triều Tông và Lam Nhược Đình đang đứng trước một tấm bản đồ thương lượng chuyện gì đó, nghe tiếng gọi liền ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Bạch Diêu đang đứng ở cửa ra vào.
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564821/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.