Đồng thời, rất nhiều Sa Hạt từ các con đường khác xông ra, hợp nhau tấn công.
Ngưu Hữu Đạo vốn định lui về đường cũ, nhưng nghĩ đến khả năng sát thủ đang từ phía sau đuổi đến, bây giờ lui lại chẳng khác nào muốn chết Trong nháy mắt, hắn lượn vòng một cái, kiếm quang vung liên tục, kiếm khí tung hoành, đánh cho đám Sa Hạt đang tấn công bay tán loạn.
Hắn nhanh chóng vọt sang một bên, nện một cái vào vách tường, vách tường nổ tung. Hắn lập tức phát hiện đằng sau vách tường là một tầng đất cứng rắn, như vậy hắn không cách nào trốn vào trong cát mà thoát đi.
Hắn xoay người đánh bay một đám Sa Hạt đang vây công, từ trong đống chi chít đó chạy thoát ra ngoài, bay thằng lên nóc nhà, đặt chân lên xà nhà bằng đá trên cao.
Oành! Hắn lại đập xuống một quyền vào nóc nhà. Mấy hòn đá trên nóc nhà nặng nề rơi xuống, cũng không biết nó làm bằng chất liệu gì, xây chéo nhau để gia tăng độ chắc, dày vô cùng.
“Đại gia ngươi…” Ngưu Hữu Đạo mắng thầm một câu.
Đám Sa Hạt bên dưới nhảy không được cao như vậy, nhưng chúng lại leo lên mấy vách tường xung quanh và trụ đá, muốn bao vây toàn bộ phần phía trên.
Tình thế không cho phép hắn chậm trễ nữa. Ngưu Hữu Đạo nhanh chóng quan sát địa hình xung quanh, sau đó từ xà nhà vọt đến phía trên hành lang đường cũ, dụ Nguyệt Điệp tới, vội vàng thu lấy Nguyệt Điệp.
Bên trong đại điện chìm vào bóng tối. Rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564814/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.