Nhưng y lại lo bên Ngưu Hữu Đạo, nếu y không có mặt sợ sẽ có người làm loạn, có điều nghĩ lại, cho dù người đó gan có lớn cũng không thể dám làm loạn ở đây, liền trả lời: “Lý huynh về trước, ta thu thập một chút lập tức đến ngay.”
Lý Chân cau mày nói: “Vậy mời Lệnh Hồ tiên sinh nhanh lên, đừng để chưởng quỹ đợi lâu.”
“Dĩ nhiên rồi.” Lệnh Hồ Thu miệng cam đoan.
Lý Chân chắp tay, cáo từ.
Đợi gã vừa đi, Lệnh Hồ Thu gần như ra ngoài ngay sau đó, nói thu thập gì đó chỉ là giả, không yên lòng bên Ngưu Hữu Đạo mới là thật.
Y dẫn Hồng Tụ, Hồng Phất sang chỗ Ngưu Hữu Đạo, gõ cửa bước vào.
Kết bái huynh đệ đi chung một đoạn đường, hai bên coi như đã quen thuộc, mấy lời khách sáo đã không còn cần thiết, Ngưu Hữu Đạo trực tiếp hỏi: “Huynh trưởng có việc?”
Lệnh Hồ Thu ừ một tiếng: “Có chút việc, có một lão bằng hữu gọi ta đến gặp mặt, ta phải qua đó một chuyến.”
Ngưu Hữu Đạo lập tức hứng thú: “Là muốn dẫn ta đi làm quen sao?”
Lệnh Hồ Thu khoát tay, cười khổ nói: “Bối cảnh đối phương ta không tiện mạo muội dẫn người đến, ta tới là muốn hỏi đệ, đệ có việc gì cần ra ngoài không?”
Ngưu Hữu Đạo sửng sốt một chút: “Ta có thể có chuyện gì, đến canh giờ này dĩ nhiên là muốn nghỉ ngơi rồi, ra ngoài làm gì? Có muốn đi dạo thì cũng để sáng mai hẵng tính.”
Lệnh Hồ Thu gật đầu: “Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564809/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.