Sắc thái rất đơn giản, khu vực rất hoang vu khiến cả đám tu sĩ tự tin có thể tung hoành giữa trời đất cảm thấy mình nhỏ bé.
Mấy người nhìn nhau, khẽ gật đầu, chợt lần lượt thả người nhảy vọt ra.
Gió đang gào thét bên tai, cả đám đang lướt đi giữa những đỉnh núi giống như những con kiến cánh giữa trời đất, họ đáp xuống một cồn cát rồi lại nâng người bay lượng tiếp.
Cả đám người không ngừng lên lên xuống xuống trong biển cát mênh mông, nhanh chóng bay vào sâu trong sa mạc.
Sau hai canh giờ, Lệnh Hồ Thu đưa tay ra hiệu một chút: “Không vội, nghỉ ngơi một chút, khôi phục chút pháp lực, đừng để pháp lực tiêu hao quá nhiều không gặp phải phiền phức sợ là khó ứng đối.
Y suy nghĩ như vậy không phải không có nguyên nhân, y biết rõ có người để mắt tới Ngưu Hữu Đạo, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.
Nơi này chỉ có y và hai thị nữ có tu vi Kim Đan, bên Ngưu Hữu Đạo toàn bộ đều tu vi Trúc Cơ kỳ.
Lệnh Hồ Thu lấy bình nước da dê ra, ra hiệu hai thị nữ cảnh giới, còn mình mở bình ra chậm rãi uống nước.
Mấy người Ngưu Hữu Đạo cũng đều lần lượt lấy bình ra nước uống nước, đồng thời ngắm nhìn xung quanh.
Ngoài trời xanh mây trắng và cồn cát, bốn phía đều không nhìn thấy gì, xung quanh trống trải vắng vẻ, chợt có một trận gió thổi đến khiến những hạt cát trên cồn cát lăn lộn xuống dưới.
“Các ngươi từng tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564805/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.