Giống cất rượu, rượu ủ ra có thể bảo quản lâu dài, chỉ cần khống chế nguồn vận chuyển là được, có thể làm ra được một đường tài lộ ổn ổn. Còn đường tài lộ nấu nướng không dễ thực hiện lắm. nếu Thương Triều Tông có thể nhất thống thiên hạ, có thể quản lý cả thiên hạ, cũng có thể coi như đường tài lộ để kinh doanh, còn bây giờ thì không thể.
Thiên hạ bây giờ, rất nhiều bách tính ngay cả ấm no cũng thành vấn đề, chỉ cầu có cái nhét đầy bụng, hắn không nghĩ giờ khuếch tán những tay nghề này có ý nghĩa gì, chỉ có thể để những kẻ giàu sang hưởng thụ mà thôi. Mà đa phần những thứ thỏa Xem ảnh 1 mãn d*c vọng cho kẻ giàu sang đều sẽ mang đến tai nạn cho bách tính bình thường.
Lấy ví dụ như cất rượu, bách tính bình thường uống một ngụm cũng không nổi, để thỏa mãn chuyện ăn uống của giới quyền quý lại lãng phí một lượng lương thực lớn, với những bách tính ấm no còn khó khăn kia mà nói không phải là chuyện tốt. Thời đại này làm loại chuyện chưng cất rượu này là nghiệp chướng!
Cho nên có nhiều thứ tạm thời vẫn nên giữ lại trong tay làm đồ hiếm thì hơn, có những thứ này trong tay đem ra đãi khách khiến khách vui vẻ cũng rất tốt.
“Nghe nói sư phụ lão đệ là Đông Quách Hạo Nhiên Thượng Thanh tông?” Lệnh Hồ Thu nâng đũa chợt hỏi.
Ngưu Hữu Đạo mỉm cười: “Có thể coi là vậy.”
Lệnh Hồ Thu: “Thế nào là có thể coi? Ta và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564803/chuong-371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.