Nàng sở dĩ nhắc đến chuyện này là bởi vì Ngưu Hữu Đạo trước đó đã nói, chuyện của Hải Như Nguyệt cứ giao cho hắn xử lý, không cần Thương Triều Tông quan tâm.
Ngưu Hữu Đạo đứng chắp tay, quay đầu nhìn về ngọn núi đằng xa, ánh mắt hiện lên chút ý tứ, nhếch miệng cười quỷ quyệt: “Xem ra bà ta quá nôn nóng, không còn chờ được nữa.”
Thương Thục Thanh phát hiện nụ cười quỷ dị của hắn, nghi ngờ hỏi: “Nôn nóng? Không còn chờ được nữa? Vạn Động Thiên Phủ gây áp lực cho bà ta?”
Ngưu Hữu Đạo lắc đầu, cười nói: “Nhờ Quận chúa chuyển cáo cho Vương gia, Vương gia yên tâm đi, cứ theo chuyện đã định sẵn mà làm. Chuyện liên quan đến Anh Dương Vũ Liệt Vệ, cứ tùy tiện ứng phó một chút là được. Bà ta đến không phải vì chuyện của Anh Dương Vũ Liệt Vệ, mà là vì ta, sẽ không để cho Vương gia khó xử đâu.”
Thương Thục Thanh gật đầu ghi nhớ. Nàng rất có lòng tin với Ngưu Hữu Đạo. Ngưu Hữu Đạo đã nói như vậy, nàng cũng yên tâm hơn, nhưng vẫn không nhịn được mà hỏi: “Bà ta đến là vì Đạo gia?”
Ngưu Hữu Đạo chỉ cười mà không nói. Sau khi biết chuyện, người đầu tiên mà bà ta hoài nghi chính là hắn.
Mấy ngày sau, Hải Như Nguyệt dẫn đầu một đội người ngựa đi vào Kim Châu, trực tiếp tiến vào quận thành Thanh Sơn.
Không thấy được kết quả mong muốn, tránh không khỏi bỗng nhiên phát hỏa với Thương Triều Tông, để Thương Triều Tông tăng nhanh tốc độ, cũng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564785/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.