Quan sát một hồi lâu, thấy không có gì dị thường lúc này Lục Thánh Trung mới yên lòng, trượt xuống từ trong tán cây, mượn chân tường trong bóng tối lặng lẽ rời đi.
Lúc trở lại đã đường hoàng xuất hiện trên con đường, tay còn cầm rượu thịt đóng gói đem tới.
Trước đó đã nói với hán tử say sẽ tới sau, gã quan sát lâu như vậy tốn không ít thời gian, đi mua thịt rượu cũng là lí do thoái thác.
Đến gõ cửa Đàm gia.
Chỉ chốc lát sau, Đàm Diệu Hiển khuôn mặt thanh tú ra mở cổng, nhìn thấy người xa lạ trước cổng, ánh mắt nghi ngờ, hỏi: “Huynh là?”
Lục Thánh Trung mỉm cười nói: “Là Đàm huynh sao? Tại hạ Lý Cát, Đường huynh bảo ta tới đây, nói là muốn giới thiệu cho chúng ta làm quen.”
“Ồ...” Đàm Diệu Hiển sững sờ, nghe vị kia thuận miệng nói như vậy cứ nghĩ là lời say, không ngờ lại có người tới thật.
Thư sinh cấp bậc lễ nghĩa không kém, tranh thủ chắp tay chào. “Hóa ra là Lý huynh.” Mở to cửa mời vào.
Cũng chẳng có vấn đề gì cần nghi ngờ, nhà y cũng chẳng có tài vật gì đáng giá lo kẻ xấu ngấp nghé.
Sau khi người đi vào, Đàm Diệu Hiển đóng cả lại, nhiệt tình mời khách vào sảnh ngồi.
Lục Thánh Trung quan sát người này, lại quan sát không gian trong nội viện.
Đi vào nội đường vừa nhìn qua dường như không hề có bất kỳ bày biện dư thừa gì, có nhiều thứ có vẻ hơi cũ có điều được dọn dẹp ngăn nắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564761/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.