Lấy cớ tìm nơi cất rượu, hắn đi quanh thành khảo sát, tìm được một thung lũng không tệ, bèn chuyển ra khỏi thành, ở trong thung lũng ngoài thành đó.
Ở nơi sơn dã, điều kiện sinh hoạt cần có thời gian dần dần cải thiện, hắn chỉ dựng một mái nhà tranh bên dòng suối ở tạm.
Cảnh sắc xung quanh cũng khá, non xanh nước biếc, sáng sớm có sương mù lượn lờ, chạng vạng tối ngắm chim bay về tổ.
Vấn đề an toàn cũng không cần lo lắng. Lưu Tiên Tông, Phù Vân Tông, Thanh Tú Sơn đều đã đắc tội với triều đình, phải nhờ vả bên này cả, cũng chuyển hết tới đây rồi.
Đệ tử ba phái liên thủ giữ núi, chăm sóc nghiêm mật nơi ở của Ngưu Hữu Đạo. Cao thủ ba phái tập hợp, bên ngoài còn là nơi trú quân của mấy ngàn nhân mã của Thương Triều Tông tập hợp được, người ngoài rất khó xông vào quấy rối thanh tĩnh.
Tại một vách đá cách thung lũng khoảng một dặm, thợ thủ công ngày đêm đào bới, phải mở rộng hang động ra, đục xuyên, nối thông, làm nơi cất rượu.
Bóng đêm yên tĩnh, thi thoảng có tiếng lục cục leng keng của thợ thủ công đào hầm từ xa xa vọng lại.
Trên vách đá, một con nguyệt điệp tỏa ra ánh sáng dìu dịu uyển chuyển nhảy múa trong màn đêm, bay theo hướng Ngưu Hữu Đạo chỉ dẫn. Rốt cuộc cái trứng bướm mua ở Trích Tinh THành cũng đã phá kén thành bướm, tuy vẫn còn nhỏ, nhưng cũng sáng rực rỡ.
Dưới màn đêm đầy sao, Ngưu Hữu Đạo duỗi một cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564733/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.