Hai người thấy hành động của Viên Cương, cũng thấy Thương Thục Thanh đang đứng lặng im trong đình viện.
Ngưu Hữu Đạo liếc nhìn Viên Cương nhảy khỏi xà đơn đầy thâm ý, hơi nghiêng đầu gọi: “Mời Quận chúa đến đây đi.”
Hắc Mẫu Đơn buông tay, thả lược xuống bước ra ngoài, mời Thương Thục Thanh đi vào.
“Quận chúa có việc gì sao?” Ngưu Hữu Đạo cười hỏi.
Thương Thục Thanh dịu dàng đáp: “Tới xem Đạo gia đổi nơi ở mới có quen không thôi.”
Ngưu Hữu Đạo “À” lên một tiếng: “Ta còn tưởng Quận chúa định đến chải tóc cho ta đấy.”
Thương Thục Thanh liếc nhìn Hắc Mẫu Đơn: “Có Mẫu Đơn tỷ tỷ làm rồi, không cần Thanh Nhi tay chân vụng về.”
Ngưu Hữu Đạo nói: “Nàng ấy sao? Nàng ấy mới là tay chân vụng về, không bằng nàng.”
Hắc Mẫu Đơn lườm hắn một cái, thầm mắng đồ vô lương tâm, lão nương hầu hạ ngươi lâu như vậy phí công rồi, chỉ đổi lấy một câu tay chân vụng về thôi sao?
“Ngươi đi chuẩn bị nước rửa mặt đi.” Ngưu Hữu Đạo nghiêng đầu nói với Hắc Mẫu Đơn.
“Vâng!”
Trong phòng chỉ còn lại hai người, hoàn toàn yên tĩnh, Ngưu Hữu Đạo còn chưa chải tóc xong chậm rãi nhắm mắt.
Thương Thục Thanh bối rối không biết nên đi hay nên ở hơi mím đôi môi anh đào, nhẹ nhàng đi tới trước bàn trang điểm, cầm lược đi ra sau lưng Ngưu Hữu Đạo, cẩn thận tỉ mỉ chuyên chú chải tóc.
Không cần nhìn là ai, cảm giác thoải mái quen thuộc khiến hắn chậm rãi nhắm mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564730/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.