Viên Cương kéo mạnh một cái kinh ngạc phát hiện phần cuống của loại quả này rất dai, với sức của hắn mà cũng không hái xuống được.
Có điều cũng có thể lý giải, nếu là loại quả bình thường với những cơn gió lớn gào thét trên đỉnh núi này bất cứ lúc nào cũng có thể tùy tiện bị thổi rơi, căn bản không thể thuận lợi trưởng thành.
Viên Cương thuận tay lấy con dao găm trên đùi ra, kẹp giữa hai ngón tay, vẩy mạnh một cái, một dao cắt vào cuống, quả rơi vào lòng bàn tay.
Dao găm cho vào vỏ, người thuận thế ngồi xuống, quả để vào trong hộp băng ngọc, nhanh chóng đậy nắp lại, lấy hết đồ trong bao ra, để hộp băng ngọc vào nhanh chóng buộc bao lại.
Xích Dương Chu quả này sau khi hái xuống rất khó bảo quản, nhất định phải bỏ vào trong hộp băng ngọc nếu không một canh giờ sau sẽ bị thối và hòa tan.
Vác tay nãi sau lưng, thắt nút ở ngực, vác trên người, đưa tay sờ vào khối thuốc nổ trên đất, không lớn lắm, chỉ bằng một cục gạch. Lượng thuốc tuy không lớn nhưng sức nổ của thuốc nổ có liên quan khá lớn đến cách đóng gói, Viên Cương hắn ta tuyệt đối là người trong nghề trên phương diện này.
Sờ khe hở dưới gốc cây, nhét túi thuốc nổ vào trong khe hở, một tảng thiên thạch nhân tại đặt cạnh rễ cây.
Một bó dây dẫn nổ trên mặt đất cầm trên tay, kéo ra một sợi dây dẫn nổ có một đầu kết nối với túi thuốc nổ rồi bắt đầu quấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564722/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.