Dịch tốt trong dịch trạm đang xúc từng xẻng tuyết dọn đường.
Trên nóc nhà cũng có người đang dọn dẹp tuyết nếu không nhà rất dễ bị sập, tuyết đọng từng mảng lớn rơi xuống mái hiên.
“Chó ngoan không cản đường!”
Mấy người hôm qua từ trong dịch quán đi ra, ả hàng Thái kia mở miệng nói lời khó nghe.
Công tử!” Bùi Nương Tử lôi nàng một cái.
Nhìn thấy Ngưu Hữu Đạo nhường đường, đưa tay mời. “Hạo cô nương đi thong thả.”
Ả hàng Thái lập tức nhe răng trừng mắt: “Ngươi mù à, ai là cô nương.”
Ngưu Hữu Đạo gật đầu: “Ta coi cô là nam nhân được chưa hả?”
“Phụt...” Hắc Mẫu Đơn bên cạnh buồn cười, hôm qua lúc ngồi nói chuyện với nhau hình như Đạo gia cũng nói với nàng câu này.
“Ngươi...” Ả hàng Thái còn chưa kịp bạo phát, Bùi Nương Tử đã đẩy nàng đi khiến nàng lảo đảo bước xuống bậc thang.
“Lý công tử có đức độ.” Bùi Nương Tử chắp tay.
Lưu Phong Hải, Sài Phi đi ngang qua Ngưu Hữu Đạo cũng chấp tay.
Ngưu Hữu Đạo gật đầu với từng người.
Ngựa dắt đến, Ngưu Hữu Đạo bước xuống bậc thang, vén áo choàng lên, lật mình lên ngựa, cả nhóm ra khỏi dịch trạm, ra đường lớn, vượt qua người trên đường đi lên trước.
“Công tử!” Đằng sau truyền đến tiếng gọi của Bùi Nương Tử.
Đám Ngưu Hữu Đạo quay đầu lại nhìn.
Ả hàng thái phóng ngựa băng băng tới, nhanh chóng vượt qua bên này, lúc sượt qua còn hất cằm khiêu khích bên này.
Nàng không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564686/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.