Tống Toàn: “Có ý gì? Bản thân ti tình báo gián điệp làm việc không ổn thỏa sao có thể trách lên đầu phụ thân sao?”
Lưu Lộc: “Dĩ nhiên là không thể trách lão gia, cũng không thể công khai trách lên đầu lão gia, nhưng vấn đề là ở đấy, lão nô hỏi tình hình lão gia rồi.
Lúc ấy lão gia có hỏi tướng gia, ti tình báo xảy ra chuyện này, những ai sẽ bị xử trí, muốn thăm dò tình hình bên Mạc Băng, muốn hỏi xem Giáo sự đài không tiếp lão gia là có ý gì? Ai ngờ tướng gia nói ti tình báo có công không tội, kịp thời né tránh được tổn thất lớn hơn nên bảo lão gia đừng quan tâm đ ến việc này nữa.”
Tống Toàn thấy khó hiểu, hỏi: “Vậy là có ý gì, như vậy không phải rất tốt sao?”
Lưu Lộc: “Làm sao có thể rất tốt được, ti tình báo gián điệp có công không tội, kết luận này có vấn đề rất lớn, ít nhất nói rõ ti tình báo gián điệp xuất hiện vấn đề ở đâu, theo lý thuyết xảy ra chuyện thế này, chỗ nào có vấn đề thì sẽ truy cứu trách nhiệm ở đó, nhưng nơi xảy ra vấn đề lại không tiếp tục truy cứu nữa!”
Đều là người lăn lộn trong nội bộ triều đình, Tống Toàn trong nháy mắt bừng tỉnh đại ngộ, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Có người ngăn trở, đè chuyện này lại?”
Lưu Lộc gật đầu: “Chí ít người người này có sức ảnh hưởng với triều đình và tướng gia không thấp hơn lão gia.”
Tống Toàn hoàn toàn hiểu ra, mạng lưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564662/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.