Cái gọi là đường sông, là chỗ nước tuyết hòa tan trên núi cao, dòng sông được hình thành bên trong dãy núi, không ít tu sĩ rời khỏi thành Trích Tinh đều chọn cách nhảy vào nước sông, lặn xuống một nơi sau đó nổi lên mặt nước trốn vào trong dãy núi mênh mông, người ngoài rất khó phát hiện.
Mấy người hai mặt nhìn nhau, Hắc Mẫu Đơn cau mày hỏi: "Đạo gia, nếu như vậy thì sau này chúng ta hội họp thế nào?"
Ngưu Hữu Đạo đưa ngón tay chỉ vào một nơi trên bản đồ: "Huyện Sơn Hồ, chúng ta sẽ gặp lại tại quán trọ lớn nhất ở huyện thành huyện Sơn Hồ."
Mấy người quay đầu nhìn xuống, nhớ kỹ, Hắc Mẫu Đơn gật đầu đáp: "Được!"
Ngưu Hữu Đạo: "Cứ quyết định vậy đi, ngày mai các người còn phải lên đường, đi nghỉ ngơi cho sớm đi."
Mấy người bèn cáo lui.
Đợi sau khi bọn họ rời đi, Ngưu Hữu Đạo để Viên Phương thu dọn bản đồ, còn mình thì cầm bội kiếm kia vào tay, rút kiếm ra, lặp đi lặp lại quan sát kiếm phong một lần, cầm mảnh lụa trắng, ngồi trước đèn từ từ chà lau sạch sẽ, trong miệng thì thào khẽ than: "Giang hồ…"
Nhóm người bên này ra khỏi phòng, lại cùng nhau tụ tập trong phòng của Hắc Mẫu Đơn, bàn bạc chuyện sau khi rời đi, sau đó tất cả đều trở về phòng mình nghỉ ngơi.
Sau thời gian một chén trà nhỏ, Lôi Tông Khang trở về phòng mình ngồi im một lát lại lặng lẽ mở cửa phòng mình ra, nhìn chung quanh, sau đó nhanh chóng rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564630/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.