Viên Phương ngồi ở đối diện, nâng chén trà lên nếm thử một miếng, lại hỏi: “Chúng ta phải ở đây nửa năm sao? Nàng sẽ giúp chúng ta đóng tiền thuê phòng nửa năm sao?”
“Nàng ta thích đóng thì đóng, chúng ta chẳng tổn thất gì, ngươi lo lắng cái gì?” Ngưu Hữu Đạo liếc mắt nhìn hắn ta.
“Còn có chuyện tốt như vậy sao?” Viên Phương hồ nghi, có điều xem như hắn ta đã nhận ra, Đạo gia là người sai sử người khác thành quen, đi đến đâu cũng tùy ý sai sử người khác, ngay cả người vừa gặp mặt, người ta là ai cũng không rõ đã tự nhiên sai sử người ta không chút khách khí như vậy đấy.
Tiểu nhị chờ trong lâm viên bên dưới thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn phòng khách trên lầu, thấy Hắc Mẫu Đơn vừa vào đã ra, không khỏi sững sờ, nhanh như vậy đã bị đánh ra rồi?
Hắc Mẫu Đơn vội vàng ra khỏi khách sạn, tìm người của mình.
Mấy người đến chỗ hẻo lánh, lập tức có người vội hỏi: “Lão đại, gặp chưa, hắn có đồng ý không?”
Hắc Mẫu Đơn: “Gặp rồi, vẫn chưa bắt đầu bàn. Trên người ta không đủ tiền, các ngươi góp lại tám trăm kim tệ cho ta.”
Một người kỳ quái nói: “Cần nhiều tiền như vậy làm gì?”
Hắc Mẫu Đơn lúng túng, trong lúc nhất thời có chút ấp úng. “Cái đó, hắn muốn ở đây nửa năm, chỉ mới đóng tiền thuê phòng một ngày, số còn lại chúng ta thanh toán trước cho hắn.”
“...” Mấy người cùng sững sờ nhìn nàng, đều cảm thấy khó hiểu.
Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564609/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.