Viên Cương rút thư trong văn kiện ra chỉ xem một chút liền biết chắc chắn là Đạo gia lưu lại vì bên trong là chữ giản thể, kiểu chữ cũng là kiểu viết thư của Đạo gia.
Thứ này không có gì tham chiếu cũng chẳng có quy luật, muốn dựa vào một bức thư mà giải mã ra nội dung, hắn ta đoán chẳng thể làm được.
Nội dung trong thư đại khái là Ngưu Hữu Đạo đoán được sau khi hắn ta biết tin sẽ đến nên bảo hắn ta lưu tại Kim Châu, chờ Ngưu Hữu Đạo trở về, không nên chạy loạn.
Đây cũng là nỗi khổ tâm của Ngưu Hữu Đạo. Hắn biết bên này đã bàn bạc ổn thỏa thì bên quận Thanh Sơn kia sắp xảy ra đại chiến. Viên Cương lưu lại bên cạnh Thương Triều Tông tám chín phần mười sẽ tham chiến. Con người Viên Cương rất coi trọng tình cảm, có huyết tính, không sợ chết, lên chiến trường e là coi như đi nộp mạng.
Ngưu Hữu Đạo không nghĩ rằng đại nghiệp của huynh muội họ Thương đáng để Viên Cương góp mạng vào.
Ngưu Hữu Đạo bảo bên Thương Triều Tông công khai cắt đứt quan hệ chính là vì mục đích này. Hắn biết chắc chắn Viên Cương sẽ tìm đến, nhân lúc Viên Cương rời khỏi quận Thanh Sơn, đợi thế cục bên quận Thanh Sơn ổn định lại hẵng nói. Nếu huynh muội Thương thị thành công, Viên Cương có trở về cũng không sao. Nếu huynh muội Thương thị chiến bại, địa bàn đều bị người khác chiếm rồi, dĩ nhiên cũng không cần thiết trở về nữa.
Tóm lại một câu, hắn không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564606/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.