Thật ra Thương Thục Thanh mới trở về không bao lâu, hôm qua trước khi chạng vạng mới đến. Sau khi Ngưu Hữu Đạo vừa rời khỏi thôn trang, nàng cũng mất đi tâm tình để tiếp tục sống ở đó, thêm nữa nhớ thương chuyện bên này, cho nên Ngưu Hữu Đạo chân trước vừa đi, nàng gần như chân sau cũng cùng Viên Cương thu dọn đồ đạc quay về.
Trở về thuận lợi hơn nhiều so với trước khi đi, cũng thoải mái nhẹ nhàng nhiều hơn, trong thôn đã chuẩn bị sẵn thuyền thông, trực tiếp mang vào trong mật đạo, xuôi dòng đi xuống, dễ dàng tiện lợi.
Thương Triều Tông cũng khẽ nhìn sắc trời ngoài cửa sổ, biết nếu không có chuyện gì đặc biệt, Thương Thục Thanh sẽ không quấy rầy vào lúc này, lập tức vén chăn trèo xuống giường, vội vàng sờ s0ạng mang giày, áo khoác thì không mặc, trực tiếp lấy một cái áo choàng đắp lên người, bước nhanh rời đi.
Phượng Nhược Nam ngồi dậy, mặt lộ vẻ hoài nghi.
Thương Triều Tông ra khỏi phòng đóng cửa. Vừa xuất hiện, một người lập tức kề sát vào rỉ tai nói: "Vương gia, quận chúa có việc gấp, nói chỗ Vương gia bên này không tiện nói, mời Vương gia sang chỗ quận chúa bên kia."
Thương Triều Tông nghe được ẩn ý trong lời này, nhìn xung quanh một vòng. Nơi này có không ít trạm gác ngầm của Phượng Nhược Nam, mà Thương Thục Thanh bên kia thì tất cả đều là người một nhà, bèn khẽ gật đầu, bước nhanh rời đi.
Đi vào tiểu viện nghỉ chân của Thương Thục Thanh, Thương Triều Tông mới phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564601/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.