Dưới màn đêm, một cỗ kiệu dừng ngoài phủ Thứ sử, bị thủ vệ bên ngoài ngăn lại.
Phương Triết bước tới giao thiệp. Ngưu Hữu Đạo ngồi bên trong yên tĩnh nhắm mắt, thần sắc bình tĩnh.
Trong phủ rực rỡ ánh đèn, hoa mỹ, xa hoa.
Rõ ràng thời tiết đã ấm hơn nhưng trong phòng vẫn đốt than.
Trong phòng, một thiếu niên mặc quần áo dày cộm da dẻ trắng nõn không có tí sắc hồng nào, vành mắt cũng xanh tím, ngồi bên bàn, có vẻ chẳng hứng thú gì với một bàn bày đầy sơn hào hải vị trước mặt.
Một phụ nhân khác ngồi bên cạnh. Bà ta mặc áo khoác nhẹ, cung trang lụa mỏng, làn da trắng nõn hơi lấm tấm mồ hôi.
Hết cách rồi, thời tiết này còn đốt than sưởi ấm, không nóng mới lạ.
Vị phu nhân này, giơ tay nhấc chân đều rất có uy nghi, dung mạo cũng rất rực rỡ, tóc mây vấn cao, mi mục như hoa, xinh đẹp kiều diễm, thướng tha quyến rũ, thân thể đầy đặn đẫy đà.
Thiếu niên kia chính là Thứ sử Kim Châu kế nghiệp cha Tiêu Thiên Chấn.
Phụ nhân lại là đương kim Trưởng Công chúa của nước Triệu, muội muội ruột của Hoàng đế, mẫu thân của Tiêu Thiên Chấn, Hải Như Nguyệt. Tuy năm nay bà ta đã bốn mươi, nhưng dường như năm tháng rất khoan dung không để lại dấu vết gì trên khuôn mặt bà ta.
“Biết con không thấy ngon miệng rồi, nhưng không ngon cũng phải ăn một chút!” Hải Như Nguyệt tự gắp một đũa rau cho nhi tử. Có gì ho𝒕? Chọ𝒕 𝒕hử 𝒕rang ~
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564586/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.