Ngưu Hữu Đạo vẫn luôn tự nhận mình không thích đánh đánh giết giết, bỗng trong lòng dâng lên sát cơ nồng đậm. Tuyệt đối không thể để đối phương truyền tin.
Hắn ta chậm rãi đi tới.
Viên Phương cũng kinh ngạc, không ngờ sẽ gặp Trần Quy Thạc ở đây. Gã không hiểu rõ ân oán giữa Ngưu Hữu Đạo và Tống gia, nên không biết nguy hiểm trong đó.
Trần Quy Thạc có nằm mơ cũng không ngờ nổi sẽ gặp Ngưu Hữu Đạo ở đây. Ánh mắt Ngưu Hữu Đạo vẫn bình tĩnh, nhưng gã cảm thấy sát cơ ập tới. Nhớ lại cảnh tượng ở Nam Sơn tự, bị Ngưu Hữu Đạo áp sát, gã hãi hùng khiếp vía!
Nhoáng một cái gã lách mình trốn vào trong Linh Lung Các, nhưng vừa thấy Tống Long thì mừng tới suýt hét lên. Bên cạnh Tống Long có cao thủ bảo vệ, sao mình phải sợ Ngưu Hữu Đạo?
Gã vội xông tới bên cạnh Tống Long: “Nhị gia, Ngưu Hữu Đạo ở bên ngoài.”
“Sao?” Tống Long đang nghiêng đầu tập trung xem đồ hơi ngẩn ra, không kịp phản ứng.
Trần Quy Thạc vội nhắc nhở: “Ngưu Hữu Đạo. Là Ngưu Hữu Đạo sát hại Diễn Thanh thiếu gia, hắn ta đang ở bên ngoài!”
Tống Long nheo mắt, phất phất tay mấy cái, hai trong số bốn cao thủ đang đứng hầu trong Linh Lung Các lập tức đi ra cùng Trần Quy Thạc.
Ngưu Hữu Đạo đã đi tới bậc thang cửa tiệm vội dừng khựng lại, thấy Trần Quy Thạc mỉm cười quay lại, hắn ta nhận ra nguy hiểm. Nói một cách chính xác, hắn ta nhận ra nguy hiểm từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564584/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.