Mông Sơn Minh lắng nghe xong, thần sắc lộ vẻ đăm chiêu, nói: “Đúng là một người có năng lực, có điều thủ đoạn không quang minh lắm, người này đứng giữa chính và tà! Có điều trong thời loạn thế này, quá mức quang minh chưa hẳn có thể giúp đỡ chính nghĩa, Thượng Thanh tông bỏ qua một nhân tài thế này ngược lại đã giúp vương gia một đại ân. Haizz, đáng tiếc cho nỗi khổ tâm của Đông Quách tiên sinh, Thượng Thanh tông đã hoàn toàn xuống dốc rồi... Vương gia chịu ủy khuất rồi!”
Quay đầu nhìn về phía bài vị của Ninh vương trên chính vị của nội đường, ông thở dài một tiếng. Đường đường thế tử của Ninh vương mà rơi vào tình trạng phải phụ thuộc Phượng Lăng Ba, chắc hẳn dù Thương Triều Tông đã hạ mình lấy nữ nhi của Phượng Lăng Ba mà vẫn bị người ta xem thưởng, cảm thấy tiện nghi cho y.
Sau đó, Thương Thục Thanh lại nói với ông về kế hoạch định chiếm cứ quận Thanh Sơn của Thương Triều Tông và Lam Như Đình. Đây không phải chủ ý của nàng mà là trước khi đến Thương Triều Tông và Lam Như Đình đã thông báo với nàng, muốn nghe thử ý kiến của Mông Sơn Minh. Vẫn câu nói đó, kim sí đưa tin chưa hẳn ổn thỏa, can hệ trọng đại, có một số việc không tiện nói trong thư tín.
Mông Sơn Minh từng là đại tướng số một dưới trướng Ninh vương, phương diện chiến lược chắc chắn xuất sắc, bên kia muốn trưng cầu chút ý kiến của ông.
Mông Sơn Minh hơi suy tư, chậm rãi nói: “Ta đã rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564573/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.