Thương Triều Tông im lặng, hắn ta kẹp giữa hai bên, là người khó xử nhất.
Bên ngoài đình viện, Thương Thục Thanh cùng Lam Như Đình gặp mặt nhau, hai người cùng dạo bước, Lam Như Đình khẽ thở dài: “Đạo gia chắc đang cân nhắc rời khỏi nơi này, không yên lòng bên này nên mới cố ý gieo một hạt giống trong lòng vương phi, hi vọng Vương phi suy tính đường lui một chút, miễn cho vội vã bức vương gia tìm vật kia! Có vài lời chúng ta khó nói ra, dù sao hắn và vương phi quan hệ cũng không tốt, tiếp tục đóng vai người khác, lời gì cũng nói gia được... Đạo gia có lòng!”
Thương Thục Thanh nhẹ giọng đáp: “Tuy là những lời công kích cố ý nhưng những lời này không khỏi độc ác quá, khiến nữ tử thiên hạ nghe mà lạnh lòng.”
Lam Như Đình sửng sốt một chút, sao quên vị bên cạnh cũng là nữ nhân chứ...
Kinh thành, Tổng phủ, một mỹ cơ từ trong nhà mở cửa Tống Cửu Minh tinh thần phấn chấn cất bước ra ngoài liếc nhìn quản gia Lưu Lộc chờ sẵn bên ngoài, phát hiện thần sắc Lưu Lộc không bình thường, lại lộ ra chút tiều tụy.
Lưu Lộc lộ vẻ bi thương hai tay dâng lên một bức mật báo. “Lão gia, chuyện không làm được, lão nô có lỗi với lão gia.”
Thực ra lão sớm đã nhận được mật báo của Lưu Tiên tông nhưng do dính líu tới mình, không tiện quấy rầy Tống Cửu Minh nghỉ ngơi nên mới chờ mãi bên ngoài.
Chuyện gì? Tống Cửu Minh nhíu mày, nhận đồ xem thử mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564565/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.