Kinh thành Yến quốc, trong nội đường Đại Tư Không phủ, Tống Cửu Minh bước nhanh vào, cung kính hành lễ với Đồng Mạch ngồi trên ghế.
Đồng Mạch phất tay cho những người khác trong nội đường lui ra, đứng dậy vòng qua án dài, đi tới đứng dưới mái hiên. Tống Cửu Minh hầu ở bên cạnh im lặng không nói, chờ phân phó.
Đồng Mạch trầm mặc một lúc lâu mới từ từ nói: “Trong cung hạ quyết tâm, diệt trừ Thương Triều Tông, chúng ta không có được thì cũng không thể để rơi vào tay Phượng Lăng Ba.”
Tống Cửu Minh sửng sốt một chút. “Phượng Lăng Ba há có thể từ bỏ ý đồ?”
Đồng mạch đáp: “Bệ hạ bên này kiêng kị Phượng Lăng Ba bên kia tiết lộ tin tức, Phượng Lăng Ba sao có thể không kiêng kị bệ hạ bên này sẽ tiết lộ tin tức, điểm khác biệt duy nhất là bệ hạ phải bận tâm thiên hạ Đại Yến, không muốn nhìn thấy Đại Yến nội loạn khiến ngoại địch thừa cơ hội. Còn Phượng Lăng Ba không lo lắng chuyện này. Đây chính là chân trần không sợ mang giày, bởi vậy mới khiến cho Phượng Lăng Ba không sợ hãi gì. Nếu có thể nhất cử giải quyết được Thương Triều Tông, cùng lắm cho chút lợi ích trấn an Phượng Lăng Ba, cũng chẳng tổn thất gì. Nếu thất thủ, Phượng Lăng Ba cũng không dám phản công quá mức, bí mật kia tiết lộ ra ngoài đối với bên đó cũng không có ích lợi gì, nhưng bệ hạ cũng không dám lại bức bách lần thứ hai.”
Tống Cửu Minh vừa suy tư vừa khẽ gật đầu, hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564537/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.