Muội muội đang đánh đàn trước mắt đây thông tuệ cực kỳ, dịu dàng hiền thục, tri thư đạt lý, cầm kỳ thư họa, thi từ ca phú không gì không thông, nhưng lại bị cuộc sống bức bách buộc phải kiên cường dũng cảm. Vốn là đại gia khuê tú danh môn, tay chỉ cầm hương thư danh họa, giờ phải đeo bảo kiếm bên eo, lang bạt kỳ hồ trên lưng ngựa cùng một đám nam tử, không sợ gian khổ, không một câu oán hận, còn thường động viên người ca ca này. Ngoại trừ vết bớt trên mặt, dù là mặt nào, muội muội của y cũng là bảo bối nam nhân thiên hạ khó cầu. Nhưng chỉ vì y làm ca ca vô dụng, không gánh nổi gánh nặng mà phạm phải sai lầm khiến nàng chậm trễ một đời, thực thẹn với anh linh phụ mẫu trên cao.
Y lại nhìn thân vệ trong rừng đang cảnh giới quanh mình, đều là lão binh trên sa trường, dù không thấy được tương lai tươi sáng nhưng vẫn nhất định đi theo mình tìm một tương lai mờ mịt không biết ở nơi nào. Y biết, đây cũng là nhờ phụ thân để lại, nhưng lại khiến lòng ngày càng bất an, chỉ sợ sẽ phụ lòng những người này, không biết mình sẽ dẫn họ đi đâu. Y chỉ có thể không ngừng tự nói với mình, tiến lên, tiến lên!
Có điều tương lai xa vời vợi, giả vờ giả vịt ở đây theo ý Ngưu Hữu Đạo y cũng không yên tâm. Thực sự là, hành vi như thật như giả kia của hắn khiến y không yên tâm.
Đêm đen dài dằng dặc, nhìn lên bầu trời đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564505/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.