Nguồn: Tàng Thư Các
Có điều với điều kiện này cũng không thể ép người ta làm ra những thứ không có, tạm thời cứ chấp nhận vậy.
Vừa cầm con dao nhỏ cắt thịt trong tay, đang chuẩn bị cắt thịt thì trước cửa xuất hiện một bóng dáng yểu điệu, ngoại trừ quận chúa Thương Thục Thanh còn có thể là ai. Không thấy bóng dáng Hầu Tử, nữ nhân này lại tới, khá thú vị! Ngưu Hữu Đạo hơi híp mắt lại mỉm cười, đưa tay ra dấu mời vào, cũng để con dao nhỏ trong tay xuống.
Thương Thục Thanh đi đến bên cạnh bàn, quỳ chân ngồi đối diện Ngưu Hữu Đạo: “Quấy rầy Đạo gia dùng bữa, đắc tội!”
Đạo gia? Ngưu Hữu Đạo nở nụ cười như không cười, đối phương lại đổi giọng thành “Đạo gia”, xưng hô như vậy ở kiếp này không phải chỉ có mình Hầu Tử sao. Hắn cười nói: “Không sao, không sao, cũng không muốn ăn lắm.”
Thương Thục Thanh: “Thủ nghệ của người dưới không hợp khẩu vị Đạo gia sao?”
Vậy cũng xứng xưng là thủ nghệ? Ngưu Hữu Đạo thầm oán không thôi. Lười đả kích đối phương, hắn lắc đầu: “Là do chuyện hôm nay ảnh hưởng khẩu vị, sợ vương gia và quận chúa trách cứ!”
Thương Thục Thanh trầm mặc, chậm rãi nói: “Người mất đã mất nhưng cầu người sống có thể sống tốt hơn, có thể cho người chết một công đạo, như vậy là tốt nhất. Tất cả mọi người đều nên nhìn về phía trước, không cần thiết cứ sa vào quá khứ không cách nào tự vực dậy được!”
Hai người đều đang mập mờ suy đoán,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3564488/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.