- Sông ngầm?
Thương Thục Thanh đáp:
- Đúng vậy, là một mạch nước ngầm rất dài.
Đi đến cuối bậc thang thì thấy dòng nước, dòng nước chảy xiết trong bóng tối, bó đuốc trong tay Viên Cương vừa chiếu, một không gian ngầm không nhỏ, dòng nước mang theo hơi lạnh từ trên chảy xuống, mượn ánh sáng của bó đuốc không thể nhìn thấy được bờ bên kia.
- Đuốc!
Viên Phương chỉ một bên kêu lên.
Mấy người ngoảnh đầu lại nhìn thì thấy bên cạnh có một huyệt động chất những bó đuốc ngay ngắn.
Mấy người đi đến cầm một bóc đuốc, khoảng cách có thể nhìn thấy lập tức rộng lên rất nhiều.
- Đi bên nào?
Viên Cương hỏi một tiếng.
Thương Thục Thanh:
- Thượng du.
Mấy người liền dọc theo bờ sông đi lên thượng du, thềm đá uốn lượng nhiều như vậy, giờ ngay cả Ngưu Hữu Đạo cũng không biết rõ đông tây nam bắc, không biết đi theo hướng nào. Con đường này rõ ràng là hình thành từ thiên nhiên, gồ ghề nhấp nhô, không được dễ đi như thông đạo được nhân công tu sửa trước đó.
- Quận chúa, đưa đồ cho ta.
Ngưu Hữu Đạo chỉ chỉ đống đồ Thương Thục Thanh đang đeo trên người, đường vốn đã không dễ đi, nữ nhân này còn vác một tay nãi nặng trĩu sẽ không tiện.
Thương Thục Thanh từ chối nói:
- Không cần, ta có thể vác được.
Ngưu Hữu Đạo trực tiếp lấy tay nải từ trên vai nàng xuống, đưa cho Viên Phương phía sau:
- Lão Hùng, vác. Ngươi sống trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3293285/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.