Ngưu Hữu Đạo dường như vứt chuyện này ra sau đầu, đổi đề tài:
- Nếu tiện, ngày mai có thể đi bí cảnh bế quan rồi.
Thương Triều Tông khẽ gật đầu:
- Được! sẽ an bài giúp Đạo gia!
Trong lòng vẫn đang thắc mắc rốt cuộc hậu lệ đối phương nói là hậu lễ gì, trong lòng hơi ngứa ngáy.
Ngưu Hữu Đạo chắp tay cáo từ, quay người dẫn Viên Phương đi xuống khỏi gác cao.
Ba người trên lầu các vẫn dựa vào lan can đưa mắt nhìn hai người kia trở về viện tử của mình. Lam Như Đình chợt cảm khái nói:
- Vị Đạo gia này không đơn giản!
Thương Triều Tông hỏi:
- Tiên sinh chỉ chuyện gì?
Lam Như Đình hỏi lại:
- Vương gia không có phát hiện sao? Con gấu yêu kia đã bị hắn thuần phục nghe theo lệnh, chúng tang Nam Sơn tự vẫn có khoảng cách với chúng ta nhưng lại rất ngoan ngoãn và khá thân cận với hắn... Còn trẻ mà đã có thủ đoạn như vậy, đúng là yêu nghiệt!
Đình viện u tối dưới ánh trăng, Viên Cương trở về, còn mang theo Lục Thánh Trung mặt mày ủ ê.
- Đã ổn thỏa rồi!
Bốn chữ đơn giản tốt ra từ miệng Viên Cương coi như là một bàn giao viên mãn về những chuyện xảy ra trong thành.
Ngưu Hữu Đạo nói với Viên Phương:
- Lão Hùng, ông dẫn người đi, dặn dò người dưới trông kỹ, tuyệt đối đừng để hắn chạy, không cho phép bất kỳ ai nói chuyện với hắn, trong tình huống cần thiết có thể dùng thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3293282/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.