- Tất cả giải tán!
Lam Như Đình vội vàng phất phất tay với thân vệ của Thương Triều Tông, rất nhanh, nhân mã giằng co hai bên buông đao thương xuống, phần lớn đều nín cười trong lòng tản đi, không có sát khí, thuần túy chỉ coi như vừa xem xong một trận náo nhiệt.
Xung quanh tan hết, Phượng Nhược Nam tức giận đến mức mặt mày đỏ bừng, chống kiếm thở hồng hộc.
- Đừng có làm loạn lên nữa.
Bạch Diêu tiến lên cảnh cáo một câu, lại tới gần bên người nàng ta thấp giọng nói:
- Ta biết ngươi vì gặp một chuỗi khuất nhục nên trong lòng bất bình nhưng ngươi hẳn phải biết nặng nhẹ, làm hỏng đại sự, hai chúng ta không ai có thể gánh nổi hậu quả đâu! Ta hứa với ngươi, chỉ cần tìm được đồ, ngươi muốn làm gì bọn hắn đều được. Còn hiện tại, không được!
Phượng Nhược Nam cắn môi, chuyện lấy chồng là bất đắc dĩ, quận vương thì sao chứ, chẳng qua chỉ là con chó nhà có tang. Nàng ta căn bản rất xem thường Thương Triều Tông, cũng biết Thương Triều Tông không phải thật tâm muốn lấy nàng ta, thuần túy vì cầu sinh tồn mới có chuyện cưới hỏi. Nàng ta há phải oan uổng chính mình thật sự bằng lòng gả cho Thương Triều Tông. Vốn nghĩ vì đại cục làm trọng, không muốn thực hiện chuyện vợ chồng với Thương Triều Tông, đợi khi hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ làm thịt Thương Triều Tông. Ai ngờ nàng ta lại thất thân trong tay Thương Triều Tông, thậm chí thứ mà Phượng Nhược Nam quan tâm, ngoài nàng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3293241/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.