Viên Cương thu chủy thủ lại, một tay đẩy Văn tâm đã đau đến mức sắp hôn mê bất tỉnh. Văn Tâm mơ hồ lảo đảo quay về, phía đối diện nhanh chóng có người tới dìu.
Bạch Diêu nhìn chằm chằm phía khác, Mai Lan Trúc Cúc lập tức tiến lên, cũng mặc kệ thái độ của Phượng Nhược Nam, trực tiếp đẩy hai tăng nhân ra. Chúng tăng Nam Sơn tự cũng có người tiến lên nhận người.
Ngưu Hữu Đạo dò xét hai người trở về một chút, thấy hẳn là không vấn đề gì, lại lên tiếng nói:
- Nếu vương phi đã nhắc đến chuyện trả tiền, nhân lúc giờ có Bạch tiền bối làm chứng, không ngại làm cho rõ mọi chuyện, tránh có người cứ liên tục gây náo loạn không dứt làm tổn thương hòa khí hai bên, không biết ý Bạch tiền bối như thế nào?
Bạch Diêu không lên tiếng, cũng không tiện lên tiếng, mặc dù ông tán thành giải quyết việc này, tránh để Phượng Nhược Nam luôn giày vò, làm không tốt còn hỏng chuyện nhưng dù sao ông cũng là người bên phía Phượng Nhược Nam, ông có thể ra mặt ngăn Phượng Nhược Nam, chứ không tiện để mọi người nghiêng về phía Ngưu Hữu Đạo. Có điều ông không lên tiếng cũng là một loại thái độ, ngầm cho phép.
Ngưu Hữu Đạo tự nhiên hiểu ý, tiếp tục nói:
- Có lẽ mọi người đang thắc mắc rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, có nhiều tiền nhân hậu quả của rất nhiều chuyện có thể mọi người không rõ. Vương phi nói ta nợ tiền, không sai, đúng là ta xấu hổ vì ví tiền rỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3293239/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.