Kinh thành, trong đại viện của một gia đình giàu có, bên cạnh vườn hoa, Vương Hoành giơ một cái chậu lớn lên cao, rầm một tiếng, giận dữ nện xuống, đập đến chia năm xẻ bảy, bùn đất bay tán loạn, gốc kỳ hoa trồng trong chậu bị ông ta liên tục chà đạp thành bùn hoa.
Giận không kiềm chế được! Truyền tin tức đến quận Quảng Nghĩa cho Phượng Lăng Ba, chờ đợi Phượng Lăng Ba hồi âm, kết quả đợi không thấy hồi âm còn nhận được tin tức Phượng Lăng Ba thành thông gia với Thương Triều Tông. Ban đầu còn chưa dám tin, Phượng Lăng Ba làm sao có thể gả con gái cho Thương Triều Tông, đầu óc có vấn đề rồi hả? Đợi đến khi tin tức tiếp tục truyền về, ngay cả hôn kỳ cũng định cả rồi, tin vui lan truyền khắp nơi trong quận thành Quảng Nghĩa, độ chính xác chắc chắn không sai, Phượng Lăng Ba thật sự đã thành thông gia với Thương Triều Tông!
Điều này là sao chứ? Có phải ý Phượng Lăng Ba không nể mặt ông ta, không thể giao người của Thương Triều Tông , đây chính là lý do mà Phượng Lăng Ba không hồi âm không!
Con gái còn đang ở nhà, chưa quay về nhà chồng, tin Tống Diễn Thanh đã chết vẫn giấu diếm con gái không nói. Không phải là không muốn nói mà là không biết phải dùng cách gì để thông báo tin dữ này cho con gái biết. Tâm tư của con gái đôi khi ông ta thật sự không hiểu nổi, mắng Tống Diễn Thanh không có lương tâm đối xử với nó không tốt, về nhà mẹ đẻ cáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3293214/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.