Đường Tố Tố cất tiếng cắt ngang câu chuyện nhưng lại không thể khiến Trần Quy Thạc im miệng, Trần Quy Thạc tiếp tục nói:
- Theo lời Tống sư huynh nói, trước khi Ngưu Hữu Đạo xuống núi, Đường trưởng lão từng sai người giao một phong thư cho Ngưu Hữu Đạo, để Ngưu Hữu Đạo đưa thư đến cho trụ trì chùa Nam Sơn. Chúng con một đường ngựa không dừng vó đuổi tới chùa Nam Sơn chờ đợi, quả nhiên chờ được Ngưu Hữu Đạo, nhưng hình như Ngưu Hữu Đạo đã sớm có cảnh giác, cũng không trực tiếp lộ diện mà phái thế thân đến để thăm dò. Chúng con bắt được thế thân ép ra đội người ngựa của Dung Bình quận vương Thương Triều Tông nhưng Tống sư huynh lấy ra một lệnh bài đè Thương Triều Tông xuống, ép Ngưu Hữu Đạo ra mặt, ai ngờ giao thủ với Ngưu Hữu Đạo một trận, chúng con mới phát hiện thực lực của Ngưu Hữu Đạo sâu không lường được, vượt xa sự tưởng tượng của chúng con…
- Sâu không lường được?
La Nguyên Công kinh ngạc cắt ngang một tiếng, cau mày nói:
- Ngươi nói là Ngưu Hữu Đạo thực lực sâu không lường được?
Chẳng những là lão, tất cả mọi người đều thấy ngạc nhiên nghi ngờ, ngay cả Đường Tố Tố cũng không nhịn được quay đầu nhìn lại, lộ vẻ ngạc nhiên rõ ràng.
Trần Quy Thạc liên tục gật đầu.
- Những câu đệ tử nói đều là thật, không sai, thực lực của Ngưu Hữu Đạo quả thật là sâu không lường được! Ba người bọn con liên tiếp ra tay, Hứa sư huynh vừa đối mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3293212/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.