- Đi theo ta đi!
Ngưu Hữu Đạo chắp tay với gã, đi theo sau lưng, lúc đi ngang qua người Phượng Nhược Nam, nhếch miệng lên đáp lại bằng một nụ cười xảo quyệt.
Phượng Nhược Nam thấy thế nổi giận nhưng cũng không cản được Bạch Diêu dẫn người đi, cùng ra khỏi lều vải, quát lên:
- Ngưu Hữu Đạo, nếu ngươi dám thiếu ta một xu, ta sẽ làm ngươi đẹp mặt!
Ngưu Hữu Đạo quay đầu chắp tay cáo biệt với nàng ta, có thể nói là cười ha ha mà đi, cười đến thoải mái tự đắc, dáng vẻ vui sướng không nhịn được.
- Ngươi cứ cười đi, xem sau này khóc thế nào!
Phượng Nhược Nam cắn răng rít lên. Bên này đang chuẩn bị sai người tới phủ Thái Thú nghe ngóng xem cuối cùng đã xảy ra chuyện gì thì cũng vừa lức, Cúc lại vội vàng trở về.
Phượng Nhược Nam tạm thời dằn xuống chuyện hỏi thăm, nhìn Cúc đang đi tới hỏi:
- Biết rõ xảy ra chuyện gì không?
Thần sắc Cúc hơi kỳ lạ, mang theo vài phần dở khóc dở cười đáp:
- Tên Viên Cương kia mang người tới phủ Thái Thú cầu hôn ạ.
- Cầu hôn?
Phượng Nhược Nam ngạc nhiên:
- Cầu hôn gì cơ?
Cúc vỗ nhẹ miệng của mình, như tự trách mình không biết cách nói chuyện, giải thích:
- Cũng không phải là cầu hôn, mà là trực tiếp tới cửa đón dâu thay Thương Triều Tông.
- Đón dâu?
Phượng Nhược Nam tò mò hỏi:
- Thương Triều Tông muốn cưới vị muội muội nào trong nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3293186/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.