Viên Cương vung tay lên, cưỡi ngựa cao to đi đầu, dẫn đội ngũ trùng trùng điệp điệp một đường xuất phát. Trên đường có không ít người cũng tiến lên theo, muốn nhìn xem cuối cùng là nhà ai tổ chức tiệc vui, Cúc cũng buồn bực đứng lẫn trong đó. Đích đến cuối cùng của đội ngũ trùng trùng điệp điệp này làm cho Cúc thấy trợn tròn mắt, phủ Thái Thú quận thành!
Xung quanh phủ Thái Thú có trọng binh canh giữ, trước mặt có một mảnh đất trống, bên ngoài bày ngựa khỏe, có một đội binh sĩ bảo vệ, thấy một đám người chen chúc đi đến, đội người ngựa phòng thủ đề cao cảnh giác, trong nháy mắt đao thương rút ra soàn soạt. Có điều người ngựa thủ vệ thấy đội ngũ đón dâu náo nhiệt vui mừng như vậy cũng ngạc nhiên, không biết đây là tình huống thế nào.
Có một tốp quân sĩ từ đằng sau ngựa khỏe đi ra, cản đội ngũ đón dâu tiếp tục tới gần lại, tên tướng dẫn đầu quát:
- Là ai?
Viên Cương ngồi ngay ngắn trên lưng ngựa cao giọng quát:
- Dung Bình quận vương Thương Triều Tông đến đây cưới Phương Nhược Nam con gái của Thái Thú quận Quảng Nghĩa!
- Dung Bình” là phong hào của Thương Triều Tông, từ khi y ở kinh thành xảy ra chuyện phải vào tù, phong hào “Ninh” của Thân vương thừa kế đã bị tước đoạt, thân vương hạ xuống làm Quận vương, nghe phong hào “Dung Bình” là có thể tưởng tượng được thái độ của triều đình đối với Thương Triều Tông.
Lời này vừa nói ra, Cúc đứng ngoài quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3293183/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.