Mấy người quay đầu lại nhìn, cũng lần lượt chào hỏi, Lam Như Đình cười nói:
- Đúng vậy! Nếu chỉ có người qua sông thì dễ xử lý, nhiều ngựa thế này, không làm trên trăm bè gỗ thì e là không tiện.
Ngưu Hữu Đạo nhìn xuống phía dưới, hiếu kỳ nói:
- Thượng hạ du không có cầu sao?
Lam Như Đình nói:
- Pháp sư có chỗ không biết, thái thú Phượng Lăng Ba quận Quảng Nghĩa tự xây dựng quân đội riêng, để đề phòng đại quân triều đình đã khống chế chặt thuyền lui tới trên sông, còn cầu nối qua sông cũng đã bị đốt hết. Đi đường vòng thì quá xa, chúng ta chỉ có thể làm bè gỗ vượt sông.
- Xây dựng quân đội riêng?
Ngưu Hữu Đạo đi vào giữa đám người, nhìn cảnh vật lờ mờ bờ bên cạnh.
- Chỉ là một quận trưởng mà cũng dám đối kháng với đại quân triều đình. Phượng Lăng Ba này rất lợi hại sao?
Huynh muội Thương Triều Tông liếc nhìn nhau, ngay cả điều này cũng không biết sao, liệu có phải Ngưu Hữu Đạo đã biết rõ còn cố hỏi không.
Lam Như Đình mỉm cười, vuốt râu nói:
- Thực lực một quận đối kháng với cả triều đình dĩ nhiên không được, chẳng qua triều đình hiện nay đang đối mặt với đại quân nước đối địch áp cảnh, không thể tạo thêm nội loạn. Còn Phượng Lăng Ba này đúng là cũng có chút thực lực, có môn phái tu hành làm chỗ dựa không nói, dưới trướng còn có mười vạn đại quân tinh nhuệ, trưởng tử Phượng Nhược Nghĩa, thứ tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3293156/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.