Ngưu Hữu Đạo gật đầu, hai người đều hiểu đối phương, xem ra hai người gặp lại cũng là chuyện tất nhiên.
- Ngài thì sao?
Hầu Tử hất cằm về phía đám người Thương Triêu Tông:
- Tình hình như thế nào? Rõ ràng là đi cùng với ngài nhưng hình như không quá thân mật.
- A!
Ngưu Hữu Đạo nhìn lại, mới nhớ ra mình đã gạt những người kia sang một bên rồi. Hắn vỗ lưng Hầu Tử:
- Nào, giới thiệu với ngươi một chút.
Ngưu Hữu Đạo dẫn Hầu Tử sang giới thiệu với đám người Thương Triêu Tông, lại giới thiệu Hầu Tử:
- Đây là huynh đệ tốt của ta, tên...
Hắn gãi đầu, quay sang hỏi Hầu Tử:
- Ngươi tên là gì ấy nhỉ?
Ban nãy hắn quên hỏi giờ đã quên tên mất rồi.
Cằm của đám Lam Như Đình suýt chút nữa là rơi xuống, huynh đệ tốt của ngươi mà ngươi không biết tên gì? Rõ ràng giao tình của các ngươi không bình thường mà có thể mở mắt bịa đặt như vậy sao? Người Thượng Thanh tông phái tới này hơi không chính cống rồi!
Ánh mắt Hầu Tử bình tĩnh liếc nhìn mọi người, nói:
- Viên Cương!
- À! Đúng rồi, Viên Cương. Rời thôn lâu quá rồi, tên của ngươi cũng quên mất.
Ngưu Hữu Đạo quay đầu về phía mọi người xấu hổ nói:
- Trí nhớ của ta không được tốt lắm.
Lời này mọi người tin hay không chuyện khác, có điều ai nấy đều vô thức chú ý đến con dao găm cột trên đùi và cánh tay Viên Cương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3293145/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.