Đằng sau hai người họ là gần năm trăm kỵ sĩ cầm theo đao kiếm cung nỏ, cùng hơn trăm thớt lương câu, có con là để đổi, có ngựa cõng vật tư đồ dùng. Nhóm người vừa dừng lại, năm trăm kỵ sĩ tràn đầy sát khí lập tức tản ra đề phòng bốn phía, mấy kỵ sĩ rong ruổi tới nơi cao hơn để quan sát, phối hợp khá ăn ý. Lẳng lặng chờ gần nửa canh giờ còn không thấy người, Thương Triêu Tông khá lo lắng:
- Đã hẹn là hừng đông gặp mặt, Thanh Nhi sẽ không sao chứ?
Lam Như Đình nói:
- Sẽ không xảy ra chuyện gì đâu. Thế nào thì Thượng Thanh Tông vẫn còn cái bảng hiệu danh môn chính phái trên đầu, không dám công khai làm gì bất lợi với Quận chúa!
Thương Triêu Tông nhìn theo hướng Thượng Thanh Tông xa xa, thở dài một tiếng:
- Đông Quách tiên sinh đi về cõi tiên rồi, chỉ sợ Thượng Thanh Tông sẽ càng lúc càng xa hoàng thất chúng ta mà thôi.
Lam Như Đình vuốt râu không nói gì. Ông ta khó mà nói được rằng trước kia hoàng thất đã phụ Thượng Thanh Tông. Đương nhiên cũng không thể chỉ trách hoàng thất. Hoàng thất có bức bách giới tu hành cũng là bất đắc dĩ mà thôi. Ông ta trầm ngâm:
- Xét về mặt nào đó, đúng là Thượng Thanh Tông đã bị lão vương gia liên lụy nên mới bị các phái giới tu hành chèn ép đến mức liên tục suy bại, mới nghèo đến mức này. Khi lão vương gia còn nắm đại quyền binh mã còn khó đối kháng được với các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3293140/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.