Nghe ý trong lời nói của Đường Nghi, còn có vị quận chúa này đột nhiên xuất hiện ở đây, trong lòng Ngưu Hữu Đạo thầm nghĩ, xem ra vị Ninh Vương và Đông Quách Hạo Nhiên kia có giao tình không tệ đâu! Chẳng lẽ Đông Quách Hạo Nhiên từng làm pháp sư bên cạnh Ninh Vương?
Đường Nghi lại giới thiệu Ngưu Hữu Đạo:
- Quận chúa, vị này chính là Ngưu Hữu Đạo, sau khi sư thúc gặp nạn, đệ tử phía dưới chỉ còn sót lại mình hắn!
Thương Thục Thanh cúi người hành lễ lần nữa.
- Ra mắt pháp sư!
Ngưu Hữu Đạo chắp tay đáp lễ, nói:
- Quận chúa khách khí.
Liếc mắt nhìn Đường Nghi, không biết nữ nhân kia dẫn vị quận chúa này tới là có ý gì.
- Sư đệ, chắc đệ không muốn để khách nhân cứ đứng ở cửa ra vào nói chuyện đâu nhỉ?
Đường Nghi nói một câu.
Sư đệ? Chân mày Ngưu Hữu Đạo khẽ nhúc nhích, thầm mắng một tiếng tiện nhân, trước kia tới gặp còn gọi tiếng phu quân, ở trước mặt người ngoài kêu sư đệ là có ý gì? Ông đây đẹp trai phóng khoáng để cho cô trâu già gặm cỏ non cô còn cảm thấy thua lỗ à?
Lời này chỉ dám nói trong lòng, ngoài miệng thì không dám nói ra, vội vàng đưa tay ra mời:
- Là ta chậm trễ, xin mời!
Sau khi mấy người đi vào, Đường Nghi nhìn xung quanh giới thiệu:
- Quận chúa, đây chính là nơi sư thúc thanh tu khi còn sống, bây giờ bên sư thúc chỉ còn lại mình sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3293135/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.