Hứa Thanh Mộc cùng Tống Quyết thông cảm cho Tần Dương Thu một giây, sau đó Hứa Thanh Mộc mới nói: "Con cương thi kia bị thương, chạy không xa đâu."
Nói xong Hứa Thanh Mộc đi đến ban công, giơ tay bẻ gãy rào cây sắt của hàng rào, ném về phía không trung, sau đó dẫm lên, Tống Quyết hiểu ý vô cùng đi theo sau cậu, cũng bước lên.
Hai người đứng dựa vào hàng rào, dựa theo mùi của cương thi mà đi.
Cảnh khu ban đêm không có đèn giống thành phố, chỉ còn ánh trăng nhợt nhạt phản chiếu trên mặt hồ, có thể thấy mọi thứ mờ mờ, có hơi âm trầm, mùi máu tanh của cương thi vẫn còn quanh quẩn ở chóp mũi bọn họ, đây cũng chẳng phải bầu không khí lãng mạn gì, nhưng hai người ở bên cạnh nhau đều cảm thấy an tâm.
Không lâu sau Hứa Thanh Mộc đã nhìn thấy một thứ hình dáng con người ở phía xa xa, rõ ràng là không có cánh, nhưng lại bay cực nhanh, cậu vội vàng nói với Tống Quyết: "Anh nhìn kìa!"
Tống Quyết ở phía sau Hứa Thanh Mộc lấy Lạc Nhật Cung ra, rút ra hai mũi tên kéo cung nhanh chóng bắn, hai tiếng vèo vèo phá gió vang lên, hai mũi tên kia bắn trúng hai đùi của thứ đó, thứ đó phát ra một tiếng hí cắt ngang màn đêm, rồi sau đó rớt xuống mặt đất.
Hứa Thanh Mộc ngự kiếm đi xuống, dừng ở trước mặt thứ kia, từ trên cao mà nhìn xuống nó.
Đúng là cương thi, hơn nữa còn là loại cương thi lợi hại nhất: Phi cương. (cương thi biết bay)
Người sau khi chết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan-nho-cua-toi-lai-len-hot-search/1091341/chuong-112.html