Hứa Thanh Mộc ráng hít thở thông thuận, chờ bản thân không quạo nữa mới kêu người gọi Văn Bác Hàm, Bạch Mỹ Mỹ và Husky về.
Lúc ba người trở về, Văn Bác Hàm liền đặc biệt đắc ý tranh công nói: "Hôm nay tụi tui lại làm rất nhiều chuyện tốt ó!"
Hứa Thanh Mộc nhướng mày: "Chuyện tốt? Đúng vậy, nhìn xem mấy người đã làm chuyện tốt cỡ nào."
Hứa Thanh Mộc ném điện thoại lên bàn, để cho ba tên kia nhìn diễn đàn.
Husky tương đối thông minh, xem xong liền biết Hứa Thanh Mộc tức giận, vì thế trực tiếp đáp bốn chân, nằm sấp xuống đất chuẩn bị nhận lấy cái chết.
Bạch Mỹ Mỹ không hiểu lắm, nhìn nửa ngày chỉ đọc được mỗi hai từ —— đáng yêu. Sau đó vui sướng mà chạy đến bên chân Tống Quyết và Hứa Thanh Mộc, chớp chớp đôi mắt to, nói: "Đáng yêu, đáng yêu, đáng yêu."
Tống Quyết hoàn toàn không có lập trường mà che chở nó, bế lên nhéo mặt nó, nói: "Ừa, chính là nói con đáng yêu, con đáng yêu nhất."
Văn Bác Hàm còn ngu ngơ, đọc xong cái diễn đàn kia miệng cũng không có nhàn rỗi.
"Tôi đã nói mà, hèn chi gần đây gặp nhiều người cứ lặp đi lặp lại mãi chuyện bọn thầy chùa, hoá ra bọn họ đang câu cá! Cố ý dẫn tôi hiện thân! Hên là đám hòa thượng kia thức thời không dám nói dối, giờ thì tốt rồi, mọi người đều biết là ai bắt tôi, tôi cũng an tâm rồi. Ha ha ha, mấy người này hề thật á, cái gì Na Tra Tô Đát Kỷ... Nhưng mà, từ từ, sao bọn Bạch Mỹ Mỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan-nho-cua-toi-lai-len-hot-search/1091298/chuong-69.html