*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Văn Bác Hàm cũng không tức giận, hẳn là đã sớm quen với việc người khác kinh ngạc thân phận của mình, hào sảng nói: "Có gì đâu mà lạ? Tôi á, là tú tài to con nhất làng trên xóm dưới, là tú tài có thể ăn tận hai cái chân giò một lần, là tú tài ngồi một người hai chỗ lúc tham gia thi hương, tất nhiên là tôi không giống với tú tài bình thường, là một tú tài tài hoa bạc mệnh!"
Hứa Thanh Mộc: ...
Tống Quyết: ...
Sau đó Văn Bác Hàm lại ủ rủ, chán nản nói: "Nhưng mà, ai có thể ngờ được, thứ ông trời cho tôi không phải một bụng văn thơ. Tôi gian khổ học tập đèn sách, treo cổ trên xà nhà*, thi hương khảo mười lần vẫn không đậu cử nhân. Nhưng rồi tôi phát hiện ra mình có thiên phú xem tướng."
*treo cổ trên xà nhà, cách mà người xưa học bài, lúc buồn ngủ thì sợi dây sẽ giật ngược lại để không ngủ gục
Tống Quyết: ...
Hứa Thanh Mộc: ???
Làm tú tài, lớn lên hung hãn cường tráng còn chưa tính, kỹ năng mạnh nhất không phải khoa cử mà lại là đoán mệnh?
Nhiều yếu tố thế nhờ.
Văn Bác Hàm quay đầu nhìn hai người bọn họ một cái, nói: "Lúc tôi còn sống nổi danh là thần toán, sau khi chết năng lực xem tướng thuật còn mạnh hơn. Không tin hả? Tới đây tôi tính cho mấy anh một quẻ, ừm, vị đạo trưởng này, thầy một mạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan-nho-cua-toi-lai-len-hot-search/1091294/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.