Lễ hội hái đào đã trôi qua được một tháng. Năm nay đào của núi Lăng Vân được mùa, các thôn dân vốn còn đang lo lắng bị ế hàng. Nhưng không ngờ tới, bởi vì Tống thị đã đặt hàng số lượng lớn vào mùa xuân và du lịch Lăng Vân Quan bùng nổ, doanh thu mật đào vô cùng tốt, ghi được kỷ lục mới.
Lăng Vân Quan bên này cũng trải qua giai đoạn du khách bạo tăng, có một đoạn thời gian rất dài khi Hứa Thanh Mộc đang dạy dỗ đệ tử kiếm pháp hoặc là đang giảng đạo, đều có rất nhiều khách hành hương vây xem. Cũng may chương trình booking của Tống Quyết đã khống chế tốt số lượng người, kiếp sống nổi tiếng một tháng cũng không có làm Hứa Thanh Mộc cảm thấy khó chịu hay áp lực gì lớn.
Nhưng cậu vẫn cố gắng sống ẩn dật một chút, dần dần hạ nhiệt độ của mình, số lượng khách hành hương của Lăng Vân Quan dần dần khôi phục trạng thái bình thường.
Đảo mắt đã là cuối hè, hoa dại phía sau núi nơi Hứa Thanh Mộc và Tống Quyết tu luyện cũng dần dần tiến vào kỳ héo úa, nhưng vì cảnh trí bốn mùa của núi Lăng Vân Sơn khác nhau rõ rệt, lá phong đỏ chậm rãi phủ kín khắp núi, tuyệt đẹp như thường.
Ngày đó, sau khi Hứa Thanh Mộc và Tống Quyết hoàn thành việc tu luyện dưới sự chứng kiến của lá phong, hai người mở to mắt nhìn, Hứa Thanh Mộc nhanh chóng mà buông lỏng tay Tống Quyết ra, đứng lên lười biếng nói: "Mệt quá, về ngủ thôi."
Tống Quyết cúi đầu nhìn đầu ngón tay của mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan-nho-cua-toi-lai-len-hot-search/1091265/chuong-36.html