*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hứa Thanh Mộc ung dung trả lời câu hỏi của gã "Chưởng môn Lăng Vân Quan, Hứa Thanh Mộc."
Liễu Dịch vắt hết óc cũng không thể nhớ ra nhân vật số một như vậy, hồi lâu sau, gã vẫn chẳng tin được, nói "Sao có thể... Tao không nhận ra được ở đó có đại mộ... Không thể nào... không có khả năng..."
Hứa Thanh Mộc nhẹ giọng, mang theo chút trìu mến "Cũng chẳng phải học nghệ của ông không tinh. Chỉ là phong thủy sư xây mộ năm đó khá lợi hại, dùng không ít thủ đoạn che dấu ngôi mộ kia. Hơn nữa mấy năm nay địa thế thay đổi rất nhiều, ông không phát hiện ra cũng thường thôi."
Liễu Dịch mặt mày trắng bệch, nghiêm mặt nhìn cậu, nói "Thế sao mày phát hiện được..."
Hứa Thanh Mộc lười trả lời, chỉ khoanh tay nhìn gã.
Di động Liễu Dịch lại vang lên, người gọi vẫn là Diêu Viễn, Liễu Dịch nghe thấy tiếng chuông như đòi mạng kia, cuối cùng cũng hoàn hồn từ hoảng hốt.
Bây giờ gã phải lập tức quay lại công trường, nghĩ biện pháp trấn an Diêu Viễn, làm thế nào cũng phải bảo vệ được thanh danh của gã và Liễu gia.
Nghĩ đến đây, Liễu Dịch lau mặt một cái, nhặt di động lên xoay người rời đi nhanh chóng.
Hứa Thanh Mộc kêu gã "Để đồ lại."
Thân thể Liễu Dịch cứng đờ, nghiến răng nghiến lợi dừng lại bước chân, quay đầu nhìn Hứa Thanh Mộc.
Hứa Thanh Mộc dùng ánh mắt hướng tới tờ khế ước nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan-nho-cua-toi-lai-len-hot-search/1091238/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.