Trần Dương gặp quỷ bất động, cũng không biết xảy ra tình huống gì, nhưng phất trần trong tay cũng không nhàn rỗi."Ba!"Phất trần đánh vào trên đầu ác quỷ, ác quỷ kêu thảm một tiếng, trực tiếp bị đánh bay."Yếu như vậy?" Trần Dương cau mày một cái."Phục Hổ Quyền, Thái Cực Quyền của ta còn chưa kịp thi triển ra đâu, lại đã kết thúc rồi?"Trần Dương cảm giác thật đáng tiếc.Còn lại hai con quỷ, không nghĩ tới tiểu đạo sĩ lại lợi hại như vậy, muốn quay người chạy trốn.Trần Dương hô: "Tất cả ở lại cho ta."Hai con quỷ kia lại thật sự nghe lời, không dám chạy, chậm rãi từ từ quay lại, đối mặt với Trần Dương.Nhưng mà ở trên mặt bọn chúng lại tràn đầy sợ hãi.Tựa như Trần Dương là ác quỷ, bọn họ mới là người.Trần Dương nhìn ác quỷ bị phất trần đánh trúng, muốn bay trở lại, nhưng làm thế nào cũng không ngồi dậy được.Trong lòng thầm nghĩ, ác quỷ gì đâu mà quá yếu."Đạo trưởng, xin đạo trưởng bỏ qua cho chúng ta." Một nữ quỷ nói chuyện, thanh âm hơi run rẩy.Trần Dương chắp hai tay sau lưng, hỏi "Các ngươi vì sao muốn gia hại bọn hắn?"Nữ quỷ nói: "Ta.
.
.
Chúng ta chỉ muốn, xin bọn họ báo thù cho chúng ta."Quỷ chính là quỷ, nói chuyện cũng là chuyện hoang đường.Nếu như không có hệ thống, Trần Dương có lẽ sẽ tin tưởng.Hệ thống đã nói, nếu không có người xuất thủ, không quá ba ngày, ba người lão Chu chắc chắn phải chết."Nói bậy nói bạ!"Con mắt của Trần Dương trừng một cái, tuy là thiếu niên tuổi mới tròn đôi mươi , nhưng giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan-duong-thanh-he-thong/2859034/chuong-7.html