Điểm giáng thần
Vậy là, vào một buổi sáng sớm nào đó, khi mặt trời lên cao rực rỡ, Giang Sắt Sắt lại bị một người nào đó giày vò lật lên lật xuống, giở qua giở lại, cuối cùng, bị vơ vét sạch sẽ, đến cái bã cũng không còn. Trốn được mùng một không trốn được hôm rằm, trốn được ban đêm không thoát nổi ban ngày! Câu nói này, nếu dùng để nói về tình cảnh của Giang Sắt Sắt, quả thực chính xác không chê vào đâu được!
***
Đại hôn của Dạ Vô Yên và Giang Sắt Sắt đã được tiến hành thuận lợi trong một ngày ý xuân dào dạt ở Giang Nam.
Lúc này, Dạ Vô Yên mang thân phận Minh Xuân Thủy. Bởi lẽ cái tên Dạ Vô Yên đã mãi mãi lưu lại trong sử sách Nam Nguyệt cùng cuộc chiến ở kinh sư ngày đó.
Là Lầu chủ Xuân Thủy Lầu, lại lấy vợ ở kinh thành, lẽ ra chỉ nên tiến hành một cách lặng lẽ. Nhưng Gia Tường Thái thượng hoàng nhất định phong Sắt Sắt làm Tiêm Tiêm Công chúa, vì thế, việc hoàng gia gả con gái, muốn làm sao để không xa xỉ cũng khó.
Sắt Sắt được gả từ trong cung ra, của hồi môn hết xe này đến xe khác. Sắt Sắt hiểu, những thứ này thực ra là Gia Tường Thái thượng hoàng muốn cho Dạ Vô Yên.
Ở Phi Thành, Xuân Thủy Lầu cũng có một trang viện nhỏ, đó chính là căn nhà nơi Dạ Vô Yên giải mị dược cho Sắt Sắt. Kiệu đón dâu nhanh chóng đưa Sắt Sắt tới đó.
Tiệc đêm kết thúc, Dạ Vô Yên bước thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-phi-thien-ha/3292610/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.