Cổng pháp trường.
“Đại nhân, giờ Ngọ ba khắc đã tới!” Chủ sự Hình bộ tiến lên phía trước bẩm báo với giám trảm quan.
Giám trảm quan Trương Viễn than dài một tiếng rồi đứng dậy, lấy một tấm trảm lệnh từ trên bàn, viết lên một chữ “trảm” đỏ như máu. Ông ta ngước mắt nhìn Sắt Sắt, thấy nàng rất bình tĩnh, không hề có chút hoảng sợ, trong lòng không khỏi kính phục Sắt Sắt. Ông ta nhẹ lắc đầu, trong lòng thầm tiếc cho cô gái phong độ tài hoa trước mặt, kết cục lại phải táng mệnh nơi hoàng tuyền.
Ông ta đưa tay lên, vứt tấm trảm lệnh đó xuống đất, chữ “trảm” màu đỏ như máu nổi bật trên nền tuyết trắng, vô cùng rực rỡ, vô cùng nhức mắt.
Thân hình Mạc Tầm Hoan thoáng run lên, hắn nắm chặt bàn tay, nheo mắt lại.
Dạ Vô Yên không hề tới!
Thâm tình như thế, nhưng cuối cùng cũng chỉ có vậy mà thôi, đều không bằng được giang sơn xã tắc!
Lệnh bài vừa vứt xuống, đao phủ hít sâu một hơi, nâng đao, lùi ra sau một bước, rồi vung thanh đao lớn lên.
“Mau ngừng đao lại!” Một giọng nói gấp gáp từ trong tuyết trắng mênh mang đột ngột truyền tới.
Thanh âm đó lúc này còn lạnh hơn cả gió rét ngày đông, vọng qua đỉnh đầu mọi người xem trảm quyết truyền tới. Người nói câu này dường như còn ở rất xa, nhưng thanh âm lại mang luồng sức mạnh dội gần bên tai. Trong thanh âm đó còn mang theo sự uy nghiêm bá khí ghê người, lại mang theo cả áp lực vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-phi-thien-ha/3292606/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.