Đột nhiên một bóng áo trắng phiêu dật bước ra đứng cạnh Y Doanh Hương. Nhìn kĩ đó là Tế Tư Lãnh Tuyết.
Sắt Sắt nheo mắt, hàn quang trong đôi mắt trong trẻo lóe lên.
“Y Tế Tư, cô muốn làm gì?” Sắt Sắt chau mày hỏi.
“Ta là Tế Tư trên thảo nguyên, ta sẽ không cho cô sát sinh trước mặt ta đâu! Nếu quả thực Tuyền Vương có mệnh hệ nào, ta xin dùng mạng mình để đền lại” Y Lãnh Tuyết lạnh nhạt nói từng lời từng chữ, thanh âm lạnh lẽo như bông tuyết nhẹ bay.
Dạ Vô Yên mở mắt, hờ hững nhìn về phía gương mặt yêu kiều lạnh lùng của Y Lãnh Tuyết, đôi mắt phượng thăm thẳm như vực sâu lạnh giá khiến người ta không thể nhìn thấu đáy.
Phong Noãn khoanh tay đứng đó, khóe môi khẽ nhếch lên nụ cười nhạt. Hắn cười Y Lãnh Tuyết, lẽ nào cô ta cho rằng mình là Tế Tư thì Sắt Sắt sẽ sợ ư? Trong trí nhớ của hắn, Tiêm Tiêm công tử một khi đã quyết làm chuyện gì thì rất ít người có thể ngăn cản được.
Quả nhiên, khóe môi Sắt Sắt chỉ nở nụ cười châm biếm, nói một cách thờ ơ: “Nợ của ai thì tính với người đó, cần gì Y Tế Tư phải đền mạng?”
Sau đó Sắt Sắt chầm chậm ngắm chuẩn, mũi tên nhắm thẳng vào giữa lông mày Y Doanh Hương, Y Lãnh Tuyết chau mày, khẽ bước lên một bước, đứng chặn trước mặt Y Doanh Hương.
“Được, cô bắn đi!”. Cô ta lạnh nhạt nói, giọng điệu lạnh lùng mà kiêu ngạo.
Một nụ cười nở trên môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-phi-thien-ha/3292578/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.