Minh NGuyệt Đông cung,
Lãnh Nguyệt lặng lẽ nhìn ngắm thiếu niên đang say ngủ trong lòng mình, ánh mắt phức tạp. Ôn nhu vén lên một lọn tóc mềm mại, lại nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên trán nhỏ trắng noãn của ái nhân, sắc hoàng kim nơi đáy mắt của y ánh lên, khuôn mặt cũng trở nên kiên định hơn bao giờ hết. Chỉnh lại góc chăn bao bọc thân thể đơn bạc kia, y khẽ đứng dậy ly khai, gọi người hầu hạ khoác lên mình cổn bào Thái tử.
_ Ảnh Nhất, Ảnh Nhị, Ảnh Thất, bảo hộ tốt Tuệ vương.
_ Tuân mệnh.
Âm thanh mơ hồ hồi đáp lại từ khoảng không, Lãnh Nguyệt cũng yên tâm phần nào, dời bước thẳng tiến đến Càng Long cung.
Y đã quyết định.
……………………….
Giữa đại điện rộng lớn, Lãnh Nguyệt lặng lẽ quỳ. Trên long ỷ, Lãnh Minh là tức giận mà gầm lên.
_ NGƯƠI VỪA NÓI GÌ?
Ngược lại, Lãnh NGuyệt vẫn vô cùng trấn định, trầm ổn lập lại lời vừa mới nói.
_ Nhi Thần là nói, tuyệt đối sẽ không chấp nhận hôn sự cùng Nguyệt Hậu, hay bất kỳ nữ nhân nào khác. Thái tử phi của Nhi Thần, chỉ có thể là Thiên Đào.
Lãnh Minh tức giận hất tung mọi thứ trên thư trác, thở hổn hển, không thể tin được nhìn kẻ đang không biết trời cao đất rộng đang quỳ dưới kia.
_ Ngươi điên rồi, Thái tử, ngươi thật sự điên rồi!
Lãnh Nguyệt khẽ cười.
_ Nhi Thần không điên, Nhi thần biết mình đang làm gì.
Ánh mắt của Hoàng đế bỗng lóe lên một tia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-nguyet/2797022/quyen-3-chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.